Tin nhắn của vợ người tình khiến tôi vừa bất ngờ, vừa sợ hãi (Ảnh minh họa: iStock).
Mấy tháng trước, vào dịp hè, lớp đại học của tôi tổ chức hội khóa kỷ niệm 15 năm ra trường. Ở đây, tôi có dịp gặp lại người yêu cũ khi xưa. Tuy ở cùng một thành phố, nhiều năm chúng tôi không gặp nhau.
Chúng tôi ngồi cùng nhau, hỏi thăm hiện tại, ôn chuyện quá khứ. Không ngờ, sau 15 năm, khi đối diện với anh ấy, trái tim tôi vẫn còn rung động. Tôi thật sự hối tiếc vì tuổi trẻ nông nổi và hiếu thắng đã khiến bản thân đánh mất tình yêu của mình.
Đêm ấy ở biển, người xa vợ, kẻ xa chồng, cùng tình xưa trỗi dậy, chúng tôi đã đi quá giới hạn. Đó chính là khởi đầu cho những tháng ngày vụng trộm sau này.
Chúng tôi đều giao ước thỉnh thoảng mới gặp nhau, mọi sự phải hết sức kín đáo. Anh không muốn bỏ vợ bỏ con, tôi cũng không muốn gia đình mình tan nát. Tôi còn là cán bộ, nếu mọi chuyện vỡ lở, sự nghiệp sẽ tiêu tan.
Sau những lần hẹn hò ít ỏi cùng người tình cũ, tôi thường trở về trong tâm trạng day dứt khi đối diện với sự quan tâm của chồng. Nhưng cảm xúc dành cho tình cũ mạnh mẽ đến mức lý trí không thể nào chế ngự. Tôi nghĩ chỉ cần chồng không biết, anh sẽ không đau. Tôi vẫn luôn cố gắng chu toàn vai trò làm vợ, làm mẹ của mình tốt nhất có thể.
Bất ngờ, ngay Tết Dương lịch vừa rồi, tôi nhận được rất nhiều cuộc gọi từ số lạ. Tôi hầu như không nghe các cuộc gọi mình không lưu tên. Sau khi gọi không được, một tin nhắn được gửi đến điện thoại tôi.
Tin nhắn rất dài, nhưng tôi có thể tóm gọn đại ý là: Người nhắn xưng là vợ bạn trai cũ của tôi. Cô ấy nói rằng đã biết mối quan hệ bất chính của tôi và chồng cô ấy, còn có bằng chứng tin nhắn tôi gửi địa chỉ nhà nghỉ. Cô ấy có cả ảnh tôi và chồng cô ấy ra khỏi nhà nghỉ cùng nhau, tang chứng, vật chứng đều đủ cả.
Hiện tại, cô ấy chưa muốn làm ầm ĩ, dù khi phát hiện chồng ngoại tình, tình yêu và niềm tin cũng đã tắt hết. Vì cô ấy biết tôi là người có chút địa vị, chồng cô ấy đang trên đà thăng tiến.
Cô ấy nói, nếu tôi thật sự yêu chồng cô ấy, cô ấy sẵn sàng "bán chồng" cho tôi. Chỉ cần chuyển khoản cho cô ấy 200 triệu đồng, cô ấy sẽ làm ngơ cho mối quan hệ của tôi và người cũ tiếp diễn, sự nghiệp cũng không bị ảnh hưởng. Bằng không, cô ấy sẽ đến tận nhà tôi và cả cơ quan tôi cho chồng con, mọi người biết rõ tôi đang cặp kè chồng người khác.
Quả thật, sau khi đọc tin nhắn, tôi vừa bất ngờ, vừa hoảng sợ. Khi bình tĩnh lại, tôi gọi điện cho bạn trai cũ. Anh ấy cũng bất ngờ như tôi, không biết vợ mình đã phát hiện ra mình ngoại tình. Anh xác nhận, số điện thoại gọi và nhắn cho tôi đúng là số điện thoại của vợ anh ấy.
Thời gian qua, mặc dù ngoại tình, tôi chưa từng nghĩ đến việc nếu chồng tôi biết chuyện sẽ thế nào. Nếu như bình thường, chỉ cần dừng việc ngoại tình thì quá dễ. Đằng này, vợ của người tình lại đưa ra đề nghị khá oái oăm.
Tất nhiên, tôi không bao giờ chọn phương án để cô ấy tìm gặp chồng con và tới nơi làm việc của tôi. Khoản tiền 200 triệu đồng cô ấy đề nghị với tôi không quá khó. Vấn đề chính là tôi thừa hiểu, mọi chuyện sẽ không dừng lại ở đó. Không chỉ 200 triệu này đồng, mà sẽ còn nhiều lần 200 triệu đồng nữa.
Tôi luôn tự nhận mình là người giỏi giang. Nhưng trong trường hợp này, tôi thật sự thấy mình đang rơi vào bế tắc.
Theo Dân trí
Mọi người nói tôi dại khi lao vào yêu người đàn ông từng có vợ, vì trong mắt bạn bè, tôi là một cô gái cá tính, xinh đẹp và có nhiều người theo đuổi. Ai cũng kì vọng tôi lấy đại gia và ít nhất cũng phải là trai tân. Tôi cũng chỉ biết cười bởi sau vài tháng quen anh, tôi hiểu mình đã phải lòng và yêu anh rất nhiều.
Yêu nhau hơn 1 năm, tôi được gặp bố mẹ anh vài lần khi hai bác lên thành phố thăm con. Bố mẹ anh nhìn rất sang chảnh. Vì là dân làm ăn buôn bán nên mẹ anh khá sắc sảo, bố trông cũng không phải người hiền lành. Qua cách nói chuyện, tôi biết anh rất sợ bố. Mọi việc trong nhà có vẻ anh đều phải được sự đồng ý của bố mẹ mới dám làm. Gia đình anh thuộc hàng giàu có, được nhiều người biết đến.
Lần đầu gặp tôi, bố mẹ anh đã hỏi mọi chuyện về gia đình, công việc của bố mẹ, anh chị em trong nhà khiến tôi hơi rén. Nhưng tôi cũng cố gắng nói chuyện cởi mở, vui vẻ. Trong câu chuyện, bố anh ít nhiều nhắc đến chuyện cũ của anh, trong đó có vài lời ca ngợi con dâu cũ. So với gia đình vợ cũ của anh, có vẻ tôi thua xa. Cô vợ cũ ấy có mác học bên nước ngoài, con tiểu thư nhà giàu trong khi tôi chỉ là một cô gái xuất thân nông thôn, bố mẹ làm nông.
Đối với bố mẹ anh, ngoài ngoại hình, tôi chẳng có gì hết. Và họ cho rằng, tôi bám vào một người đàn ông từng ly hôn là vì tiền bạc của gia đình anh. Dù chạnh lòng nhưng tôi vẫn cố gắng bỏ qua mọi chuyện, tin rằng anh sẽ mang lại hạnh phúc cho mình.
Lần đó, nhân gia đình có việc, anh đưa tôi về ra mắt tiện gặp họ hàng trong nhà. Tôi hơi hồi hộp nhưng cho rằng, việc gì đến rồi sẽ đến nên quyết định lấy hết can đảm về nhà anh một chuyến.
Trước đó một tuần, tôi đã chuẩn bị quà cáp cho gia đình người yêu. Những món đồ tôi mua phải chọn lựa và nhờ bạn bè tư vấn kĩ càng.
Hôm đó, mọi người trong nhà nói chuyện vui vẻ. Nhưng một việc khiến tôi thực sự không thể hài lòng đó là, trong nhà anh vẫn còn treo bức ảnh cưới của anh và vợ cũ. Theo anh nói thì họ đã ly hôn 5 năm, vậy tại sao ảnh cưới vẫn treo? Lúc lên phòng anh nghỉ ngơi, tôi cũng thấy một bức ảnh chụp chung của anh và người cũ. Tự nhiên mặt tôi nóng bừng.
Trong bữa cơm, bố anh còn liên tục nhắc về con dâu cũ, với hàm ý “dù chúng nó không còn là vợ chồng nhưng cháu nội vẫn là cháu đích tôn trong nhà này”. Và việc vợ cũ thường xuyên đưa cháu sang thăm ông bà nội, qua lại gia đình anh cũng là chuyện đương nhiên.
Tôi thực sự không hiểu dụng ý của gia đình anh là gì? Phải chăng họ không muốn tôi làm dâu hay họ muốn dằn mặt tôi, để tôi biết mình chỉ là người đến sau?
Trong lòng không vui nên tôi không muốn ngồi thêm một chút nào nữa. Sau bữa cơm, nghỉ ngơi 15 phút, tôi kiếm lý do bận rồi xin phép ra về. Bạn trai cũng khá bất ngờ vì thái độ của tôi. Nhưng dù anh có ngăn cản thế nào tôi cũng kiên quyết không ở lại. Tôi bắt xe về thành phố, lòng bồn chồn nghĩ về những chuyện đã xảy ra. Anh là người nghe bố mẹ, liệu gả vào gia đình anh, tôi có được sống hạnh phúc?
Bỗng tôi nhớ tới lời của bạn bè nói với mình khi quyết định yêu anh. Liệu tôi có nên suy nghĩ kĩ lại trước khi tiến tới hôn nhân? Tôi đâu phải người kém cỏi, sao phải chịu sự sỉ nhục này?
Độc giả Tú Vy
Trong quá trình yêu và cả sau khi cưới, chỉ duy nhất một lần anh nói về lý do anh và vợ cũ chia tay. Sau này, anh không hề nhắc đến chị ấy một lần nào nữa.
Thỉnh thoảng, khi vợ cũ anh bận việc, anh vẫn đón con gái về nhà. Tôi không có ác cảm gì với con riêng của chồng, ngược lại còn mua sắm cho bé rất nhiều quần áo đẹp. Sau khi sinh con, tôi đặc biệt thương con bé, nghĩ rằng cháu thiệt thòi hơn con tôi vì không có một gia đình trọn vẹn.
Hai năm sống chung, tôi không có điều gì để than phiền về chồng. Anh chăm chỉ làm việc, việc nhà không nề hà, chăm con nhỏ rất khéo léo. Thu nhập hàng tháng anh đều chủ động giao cho tôi, chỉ trừ lại một khoản đủ để chu cấp cho con gái.
Vài hôm trước, lúc đã khuya, anh vào hỏi tôi con đã ngủ chưa, anh có chuyện muốn nói. Cả hai ra phòng khách ngồi, bất ngờ anh quỳ sụp xuống dưới chân tôi. Trong lúc tôi còn chưa kịp hiểu chuyện gì, anh đã chụp lấy hai bàn tay tôi, bảo rằng anh sai rồi, cầu xin tôi tha thứ.
Anh kể, hồi tôi mới sinh con, một tối anh đi dự buổi liên hoan chia tay một đồng nghiệp. Trên đường về, ngang qua nhà vợ cũ, anh mua thùng sữa vào cho con.
Lúc anh vào nhà, vợ cũ anh vừa trong nhà tắm bước ra, trên người chỉ có tấm khăn quấn quanh. Và chuyện không nên đã xảy ra ngay sau đó.
Anh phân trần rằng, thời gian đó, tôi mới sinh con, vợ chồng đã lâu không "thân mật" nên cảm xúc dồn nén. Cộng thêm trong người có chút men rượu, không hoàn toàn đủ tỉnh táo để kiềm chế cơn dục vọng.
Sau chuyện đó, anh cảm thấy rất có lỗi với tôi, cũng đã cố tình quên đi. Rồi đột ngột, một tháng trước, vợ cũ anh thông báo có bầu. Cả anh và vợ cũ đã bàn tính sẽ bỏ cái thai, chuyện bí mật ấy chỉ có hai người biết. Tuy nhiên, sau một thời gian, chị ấy đã thay đổi ý định, không muốn bỏ con nữa.
Chị ấy nói hai người tuy không còn yêu nhau, cũng không có ý định hàn gắn lại. Nhưng đứa trẻ không có lỗi lầm gì, chị không nỡ bỏ. Theo chị ấy, mọi chuyện vẫn nên là bí mật để tránh ảnh hưởng đến gia đình tôi. Nếu có ai điều tiếng gì, chị ấy sẽ im lặng mà gánh hết.
"Anh biết, nói thì đơn giản, nhưng không có sự thật nào có thể che giấu. Anh xin thề, anh chỉ là một chút không tỉnh táo mà sai lầm, không hề còn chút tình cảm nào với vợ cũ. Anh mong em có thể tha thứ cho anh", anh ấy nói.
Tai tôi như ù đi, miệng không thể cất nên lời, chỉ biết ngồi chết lặng như một pho tượng. Chồng tôi làm vợ cũ có bầu, thật không thể nào tin được. Cứ cho là anh có uống rượu cũng không thể thiếu tỉnh táo đến mức làm ra những chuyện như vậy. Còn chị ấy, chị ấy có say đâu, sao lại để một chuyện tồi tệ như thế diễn ra khi chồng cũ mình đã có vợ con, đã dựng xây gia đình mới.
Giờ anh xin tôi tha thứ, tha thứ như thế nào? Chấp nhận anh có thêm một đứa con riêng nữa? Và sau này anh sẽ phải có trách nhiệm với hai đứa con riêng cùng vợ cũ? Anh gọi đó là một phút không tỉnh táo, nhưng với tôi, đó chính là sự phản bội.
Từ hôm biết chuyện, tôi không nuốt nổi cơm, đêm không thể chợp mắt. Tôi chỉ ngồi lặng ngắm nhìn con trai bé bỏng, cảm thấy cuộc hôn nhân của mình như vừa đi vào ngõ cụt tăm tối.
Chồng tôi vẫn chỉ nói đi nói lại mấy câu anh biết sai, xin tha thứ. Rằng anh đã không thể cùng vợ cũ cho các con một mái ấm trọn vẹn, xin tôi hãy đừng như vậy để cu Bi không rơi vào cảnh như chị, em của mình.
Hôm qua, vợ cũ của anh gọi điện nói muốn gặp tôi. Chị ấy muốn nói mọi chuyện rõ ràng cho tôi hiểu. Tôi vốn chẳng có ác cảm gì với chị ấy, nhưng giờ chỉ nghe giọng thôi cũng không chịu nổi. Hai người họ đã làm chuyện xấu xa, tồi tệ sau lưng tôi, còn để lại hậu quả. Chuyện như thế chẳng lẽ còn chưa đủ rõ ràng hay sao?
Tâm trạng tôi đang rất rối bời, bởi trí tưởng tượng dù phong phú đến đâu, tôi cũng chưa từng nghĩ mình rơi vào tình huống này. Giờ tôi chẳng biết mình thật sự nên làm gì nữa.
Theo Dân trí